kìa em xiêm áo tự bao giờ

Kia em xiêm áo tự bao giờ. Khèn lên man điệu nàng e ấp. Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ “Doanh trại” là nơi đóng quân của Tây Tiến cũng là nơi diễn ra lễ hội văn hóa đậm đà tình quân dân. Kìa em xiêm áo tự bao giờ. Khèn lên man điệu nàng e ấp. Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ . Người đi Châu Mộc chiều sương ấy. Có thấy hồn lau nẻo bến bờ. Có nhớ dáng người trên độc mộc. Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa (Tây Tiến – Quang Dũng, Ngữ văn 12, Tập một, Kìa em xiêm áo tự bao giờ Khèn lên man điệu nàng e ấp Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ áo bào thay chiếu, anh về đất Bao giờ cho năm hết tuần hoàn… Bao giờ em biết tự em sang… Bao giờ đào thắm thôi cười gió… Bao giờ niềm cũ thôi mênh mang… Chẳng nhớ người đâu, chỉ tiếc thương Cả một thanh xuân nuôi mộng hường Ai ngờ tỉnh mộng, đào vẫn đấy Bóng người chẳng thấy, chỉ khói Sites De Rencontres Pour Ado Sans Inscription. Mượn lời của cố nhà thơ Quang Dũng trong bài “Tây Tiến” để bắt đầu cho bài viết về các ngôi sao Việt và cuộc chạy đua hàng hiệu, xem chừng hơi “bấp bênh”. Cái sự “bấp bênh” đó nó cũng đúng với chính bản chất của cuộc chạy đua này Đẳng cấp thực sự của một ngôi sao không đến từ những thứ “che đậy” ở bề mặt. Hàng hiệu đến mấy cũng chỉ là thứ ngoại thân, cái bạn có mới là giá trị thực. Nước ao và nước giếng Khi một ca sỹ tuyên bố LV có thứ gì, tôi có thứ đó, không một ai mảy may nghi ngờ về tính xác thực của tuyên bố đó bởi ai cũng biết anh chàng ca sĩ này dư sức mua sắm những thứ đó. Nhưng, đằng sau tuyên bố đó, có mấy người nói rằng ca sỹ đó thật sang trọng !? hay chỉ là những xuýt xoa ca sỹ này thật giàu có. Đồ rằng, vế sau sẽ được sử dụng nhiều hơn là vế trước. Sến và Sang thì chẳng bao giờ gặp được nhau dù rằng nó cùng được bắt đầu bằng chữ S. Nói đến đây mới nhớ đến câu nói xưa rằng Trưởng giả học làm sang. Có tiền, đành rằng bạn có quyền để “đắp” lên mình mọi thứ, cho dù nó “hiệu” đến như thế nào đi chăng nữa. Nhưng, cái căn cốt của vấn đề lại không đến từ cái-sự-đắp đó, nó đến từ những cái-sự-được-đậy ở trong. Nói xa nói gần chẳng qua nói thẳng, Sến và Sang thì chẳng bao giờ gặp được nhau dù rằng nó cùng được bắt đầu bằng chữ S. Sến thì có thể học, có thể bắt chước sao cho sụt sùi, cho nức nở nhưng Sang thì tuyệt nhiên không, bởi đó không phải là kĩ năng. Sang thì từ cốt cách tính ra, còn Sến thì là những biểu hiện “bề mặt” thật tiếc cũng lại là từ “bề mặt”. So sánh một cách nông cạn thì là sự khác nhau giữa nước giếng và nước ao. Nước giếng được khoan sâu lòng đất, được đắp bờ bằng đá, được hứng nước mưa tinh khiết và được chắt lọc để có dòng nước mát và chỉ dùng được sau khi đã kéo gầu, tức là có sự vận động để chắt lọc. Còn nước ao, tuy diện tích rộng hơn, khả năng lưu trữ lớn hơn nhưng cũng vì cái gì cũng hơn nên tính “tiện ích” cũng đa dạng hơn, bởi cái gì cũng có thể “nhúng” được xuống ao mà chẳng mất công múc lên, rất tiện. Điều quan trọng nữa là, nước ao được dùng không chỉ với người. Nói đến sự sang, nhắc đến Lê Khanh, Cẩm Vân, Thủy Hương… những gương mặt đẹp của làng văn nghệ Việt chắc ai cũng đồng tình. Ai cũng biết họ, ai cũng thích những vẻ đẹp của họ và ai cũng gật đầu nếu người khác nói họ sang dù rằng, họ chẳng mấy khi xuất hiện với những bộ cánh lộng lẫy kiêu sa, chẳng mang vác theo những chiếc túi từ lớn đến nhỏ đóng mác hàng hiệu. Họ cũng chẳng lên báo nói rằng họ yêu, họ tự tin hơn khi xài đồ hiệu như những ngôi sao đang lên hiện nay nếu có ai thắc mắc Chẳng nhẽ trước khi xài đồ hiệu, các anh/chị không tự tin thì chẳng biết các ngôi sao sẽ trả lời ra sao. Phù phiếm và…? Trong một bài trả lời phỏng vấn gần đây của người mẫu Thủy Hương có tên “Người đàn ông nào đủ cho sự phù phiếm của tôi?”, người đẹp này khẳng định phù phiếm và xa hoa là cái gốc của quý tộc và đó là sự phù phiếm dòng tộc, tự thân những người xuất phát từ cuộc sống vương giả xa hoa đã mang trong mình. Còn khác ra, sự phù phiếm không tự nó có được mà đến từ những quan sát và học đòi, để rồi đến lúc “a dua” không được nữa thì sinh thành “nợ” của những “Labels – Hàng hiệu”. Hàng hiệu nếu có được dùng đại trà cho số đông, cho hàng loạt, thì cũng khó mà nói được rằng đó là đẳng cấp. Đơn giản thôi, nếu bạn thấy đến 5 nghệ sĩ khoác chung một mẫu túi xách mà không có sự “pha chế một cách thông minh” mang tính cá nhân vào những phụ kiện đắt tiền đó thì cá tính sẽ nhạt nhòa như nhau. Thế nên, một loạt các ngôi sao xếp hàng dài, dùng hàng hiệu nhiều nhiều thì cũng chẳng ai khen cô này cao cấp hơn cô kia. Nhìn ra trời Tây, ngay đến Victoria Beckham, một ngôi sao được cho là phù phiếm đến tận cùng cũng đừng quên Victoria Beckham xuất phát từ gốc quý tộc Anh thì cũng có những lúc họ vẫn xài những đồ… siêu rẻ. Trong một bức hình chụp cảnh Victoria Beckham đi dạo phố, người ta đã “tính toán” tổng số tiền mà nàng Posh Spice chi cho trang sức và phụ kiện chỉ có… 183USD. Cụ thể như sau một chiếc kính Fred Flare giá 8 USD, váy trắng Issac Mizrahi for Target giá 35USD, túi sách Shop Suey Boutique 60USD, giày RVSP 80USD. Đừng nói rằng, vì Victoria Beckham nghèo nên xài đồ rẻ. Cái quan trọng là họ có một “gu” thẩm mĩ để không chỉ hãnh diện với hàng hiệu và tất nhiên, ai cũng thấy “bà Beck” vẫn sang trọng. Văn hóa hàng hiệu Chính bởi thế, văn hóa hàng hiệu là một cụm từ được dùng đến nhiều trong thời gian gần đây để chỉ về phương cách mà các ngôi sao đang xài hàng hiệu ngày một nhiều trong mỗi lần xuất hiện trước đám đông. Một cô ca sĩ như TT đi làm từ thiện cũng vác theo cái túi LV. Người đẹp CTQ đi thi Hoa hậu Liên lục địa cũng khoác chiếc túi LV giữa một hàng các người đẹp… tay không. Một ca sĩ hàng đầu như ĐVH lên sân khấu cũng phải hàng hiệu từ đầu đến chân, không chừa chỗ nào. Với họ, từ “tinh tế” dường như là một sự “xa xỉ”. Bởi, nếu họ có điều đó, thì chỉ cần một chiếc khăn tay hàng hiệu nhỏ nhắn, xinh xắn được buộc nhẹ nhàng, hờ hững vào một chiếc túi xách cũng đủ để người sành điệu biết rằng, cô đó/ anh đó thật thời trang và tinh tế. Thế nên mới nói, sao Việt giờ cứ hễ có cơ hội xuất hiện là trưng hàng hiệu, dù rằng sự xuất hiện đó chẳng cần thiết phải chứng tỏ một điều gì hết về đẳng cấp của mình. Nếu có nói nhiều ngôi sao Việt đang chạy theo một cuộc đua dùng hàng hiệu để chứng tỏ đẳng cấp và thể hiện “sự có tiền” của mình, cũng không sai. Cuộc chạy đua đó chắc chắn sẽ tốn rất nhiều tiền nhưng hiệu quả đong đếm được là bao nhiêu lại sang một câu chuyện khác. Cũng chẳng thể vì những thứ bạn khoác lên mình mà hình ảnh của bạn trong mắt người khác “tăng” thêm vài “chân kính”. Cái quan trọng là cách bạn chọn để xuất hiện như thế nào và đâu là điểm nhấn để bạn trở thành tâm điểm của một bữa tiệc mà nhìn trước nhìn sau thấy đâu đâu cũng “đụng hàng”. Hàng hiệu là niềm mơ ước của nhiều người, nhưng cách dùng như thế nào để người khác phải ngoái đầu lại nhìn thì là một chuyện khác. Cái đó, đòi hỏi nhiều hơn là một hầu bao rủng rỉnh mà nó còn là cả một “nền tảng”. Nền tảng đó có thể là “gu” thẩm mĩ có sẵn hoặc được hình thành và bồi đắp qua cuộc sống hằng ngày. Đừng quên, kiến thức cũng đóng một vai trò quan trọng trong “nền tảng” đó. Thực tế, nếu bạn để ý sẽ thấy có những ngôi sao ăn mặc chẳng giống ai ngay cả khi họ mang trên mình những thứ giá trị như kim cương. Những điểm sáng hiếm hoi Nói gì thì nói, một ngôi sao nói về hàng hiệu bao giờ cũng có sự đáng tin hơn là một người dân thường nhưng nói được và làm được, làm sao cho đẹp lại không phải là điều dễ dàng để ai nghe cũng gật đầu. Và đó chính là điều không thể phủ nhận về sự ảnh hưởng của một ngôi sao giải trí tới công chúng thông qua những lựa chọn của họ. Hiếm lắm những hình ảnh như Hồ Ngọc Hà xuất hiện tại nước ngoài với trang phục được lựa chọn một cách cầu kì và hợp lí để là tâm điểm của báo giới trong lần dự Liên hoan Âm nhạc Châu Á trong tháng 9/ 2009 vừa qua tại Hàn Quốc. Nhu cầu mua sắm hàng hiệu tại Việt Nam giờ không còn ở lúc “sơ khai” như khi LV khai trương cửa hàng đầu tiên tại Việt Nam của hơn thập kỉ trước. Những trang báo quảng cáo ngập tràn trên các tạp chí, ấn phẩm ít nhiều cũng đã nói lên nhu cầu mua sắm hàng hiệu của thị trường Việt Nam ngày càng phát triển. Những trang báo quảng cáo ngập tràn trên các tạp chí ấn phẩm ít nhiều cũng đã nói lên nhu cầu mua sắm hàng hiệu của thị trường Việt Nam ngày càng phát triển. Trong đó, vai trò của các ngôi sao đóng góp không nhỏ. Trong đó, vai trò của các ngôi sao đóng góp không nhỏ. Nhưng mấy người tạo được sự tin tưởng trong việc chọn lựa hoặc được các hãng thời trang nước ngoài tin tưởng trong việc “giao phó” việc quảng bá thương hiệu của họ tại Việt Nam như Hồng Nhung với Escada và Đỗ Hải Yến với LV. Không phải ngẫu nhiên họ chọn những gương mặt này để quảng bá những dòng sản phẩm đã quá nổi tiếng trên thế giới khi xâm nhập một thị trường mới. Với những chuyên gia thời trang và kinh tế hàng đầu thì việc lựa chọn gương mặt đại diện không chỉ là “thân quen” hoặc “cảm hứng”… Câu chuyện về hàng hiệu và nhu cầu “trưng trổ” ở bất cứ đâu, bất cứ ngành nghề nào cũng có, không chỉ riêng nghệ thuật hay riêng tại Việt Nam. Làm đẹp và thể hiện bản thân là nhu cầu chính đáng, điều đó ai cũng nắm rõ. Nhưng hơn ai hết, những người làm nghệ thuật nên hiểu rằng hình ảnh của họ trong mỗi lần xuất hiện là một dấu ấn. Dấu ấn đó không đến từ việc họ khoác lên người tổng giá trị mấy chục ngàn đô hay đó là bộ cánh mới nhất của thương hiệu A, B, C mà là hình ảnh của họ trong mắt công chúng có “thuận” hay không. Mọi người vẫn nói vui với nhau rằng, người đẹp thì khoác bao tải lên người vẫn đẹp. Điều này có vẻ hơi thậm xưng, nhưng không phải không có căn cứ, bởi nếu một người ý thức được đâu vẻ đẹp của mình thì chuyện “nô lệ” của thời trang lại không phải điều họ quá quan tâm. Thế nên mới có câu Chiếc áo không làm nên thày tu. Bài Nguyễn Hà "Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa Kìa em xiêm áo tự bao giờ Khèn lên man điệu nàng e ấp Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ" Nếu như ở trong 14 câu thơ đầu của bài thơ Tấy Tiến, nhà thơ Quang Dũng đã đưa chúng ta ngược trở về quá khứ với những miền nhớ thương, nỗi nhớ thương những kỷ niệm gắn liền với những người đồng chí, đồng đội của mình trên những chặng đường hành quân gian khổ, nỗi nhớ thương gửi về khung cành của núi rừng Tây Bắc hùng thiêng, nơi những dẻo cao đầy sương trắng thì ở 8 câu thơ tiếp theo này, cuốn phim lại chiếu cho chúng ta những kỷ niệm tuyệt vời mà người lính Tây Tiến trải qua, một đêm liên hoan văn nghệ cùng đồng bào dân tộc Tây Bắc. “Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa” Ký ức quay ngược trở về với một đêm liên hoan văn nghệ đốt lửa trại. Ở câu thơ này, từ “bừng” được coi là nhãn tự của câu thơ. Bởi chỉ một từ này xuất hiện, mà khiến cho cả khoảng không gian tối đen của đại ngàn Tây Bắc tràn ngập ánh sáng ấm áp, ánh sáng của ngọn lửa, ánh sáng xua đi giá lạnh, xua đi những mệt nhọc vất vả, động từ này được sử dụng mở ra một không gian ánh sáng cho cả câu thơ. Thắp lên trong trái tim của những người chiến sĩ những ngọn lửa hồng, ấm áp. Dưới cs nhìn lãng mạn của thi nhân, ngọn đuốc trông giống như hình bông hoa nở, nên tác giải dí dỏm gọi đó là “đuốc hoa”, từ ngữ này cũng gợi ra sự trang trọng, cổ kính. Cả doanh trại bừng sáng bởi ánh lửa bập bùng, ánh sáng soi chiếu rõ những khuôn mặt của những người lính, và của cả những cô sơn nữ xinh đẹp để rồi nhà thơ thốt lên “Kìa em xiêm áo tự bao giờ” Ánh mắt của nhân vật trữ tình bây giờ đang hướng về những người con gái của vùng núi cao Tây Bắc với ánh nhìn ngỡ ngàng, ngạc nhiên đến bất ngờ. Dường như có một khoảng dừng ở trong câu thơ này. “Kìa em” là một tiếng reo đầy ngạc nhiên, thảng thốt và vui sướng. Trước mắt họ bây giờ, trong ánh lửa bập bùng của đêm liên hoan văn nghệ, là hình ảnh của những cô gái Thái, cô gái Lào với những bộ trang phục dân tộc rực rỡ sắc màu, đẹp lung linh. Bom đạn của chiến tranh trong khoảnh khắc này dường như đã biến mất từ bao giờ trong tâm trí của những người lính, chỉ còn lại ở nơi đây, là ánh sáng, là niềm vui, là tình yêu trong một không gian âm nhạc núi rừng đầy thơ mộng “ Khèn lên man điệu nàng e ấp Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ” Không gian của âm nhạc đã dẫn lối những người lính đến những miền đất lạ. Cả đất trời đang nghiêng ngả theo men say của tiếng khèn, của những điệu múa dân tộc mà những cô sơn nữ xinh đẹp thể hiện trong bộ cánh rực rỡ. Ánh sáng, âm nhạc, tình yêu dẫn lối những người chiến sĩ lạc vào những miền đất xa xôi, để những tình cảm ấy nhanh chóng thành vẫn thành điệu, cất lên những lời thơ. Rũ bỏ những mệt nhọc, những gian khổ và hy sinh nơi chiến trường đầy bom đạn, trong giây phút này, những chiến sĩ đã trở thành thi sĩ, để hòa mình vào đêm liên hoan văn nghệ với những niềm vui hiếm hoi. Có thể thấy rằng, bom đạn của kẻ thù chẳng thể nào khiến cho con người ta sợ hãi, con người ta hoàn toàn có thể gạt nỗi sợ hãi đó sang một bên, dành khoảng thời gian cho tâm hồn vui vẻ trở lại, để thêm quyết tâm chiến đấu và chiến thắng mọi kẻ thù. Kỷ niệm về đêm liên hoan văn nghệ đốt lửa trại đã giúp cho những người đọc cảm nhận được chất thi sĩ trong những tâm hồn chiến sĩ. Dicionário inFormal O dicionário onde o português é definido por você! Dicionário inFormal possui definições de gírias e palavras de baixo-calão. Seu conteúdo não é adequado para todas as audiências. Quá - Significados, Definições, Sinônimos, Antônimos, Relacionadas, Exemplos, Rimas, Flexões

kìa em xiêm áo tự bao giờ